Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

Một Số Trong Những Lời Dạy Lưu Manh Của Vatican

trích Tâm Thư Gửi Nhà Nước Việt Nam
Nguyễn Mạnh Quang



Một trong những thủ đọan lưu manh của Giáo Hội La Mã trong chính sách ngu dân và giáo dục nhồi sọ mà họ gọi là “đào tạo thanh thiếu niên theo tinh thần công giáo” là việc dùng những lời dạy phỉnh gạt cực kỳ lưu manh để nhồi nhét vào đầu óc tín đồ. Dưới đây là một số những lời dạy dỗ nặng tính cách phỉnh gạt và lừa bịp này:

1.- Niềm tin tôn giáo không cần đến sự can thiệp của khoa học và lý trí.

2.- Chỉ cần một niềm tin bằng hạt cải thì người ta có thể bứng cả trái núi quăng xuống biển.

3.- Vâng lời quý hơn của lễ.

4.- Không được nghe hay đọc sách của những người vô thần hay chống Chúa,

5.- Phải tuyệt đối trung thành với giáo hội.

6.- Phải triệt để tuân hành những lời dạy hay lệnh truyền của các đáng bề trên.

7.- Phải giấu kín những chuyện tội lỗi, dù có thật, xẩy ra trong giáo xứ, không nên để cho người ngoại đạo được biết. (Chú thích 2 ở trên).

8.- Cha (linh mục) là đại diện của Chúa. Phải coi Cha như Chúa. Những gì Cha nói và hành động là nói và hành động theo ý Chúa.

9.- Nếu các Cha có làm gì sai trái, thì đã có Chúa phán xét, là tín đồ ngoan đạo, không được "bàn tán và nói hành nói tỏi các Cha," vì như thế tức là "phạm thánh" và sẽ bị Chúa trừng phạt đày xuống hỏa ngục đời đời”.

10.- “Đức Giáo Hoàng ở La Mã (Rome) mới là vị vua tối cao duy nhất của họ, họ chỉ tuân phục quyền lực Tòa Thánh Vatican.” (Chú thích 3 ở trên).

Ngoài những lời dạy lưu manh trên đây, Giáo Hội La Mã còn dạy dỗ tín đồ làm những việc đại nghịch bất đạo. Tài liệu do ông Hội Trưởng Học Hội Đức Jesus Ki-tô Phục Sinh ghi lại những lời dạy dỗ đại nghịch bất đạo này của giáo hội với nguyên văn như sau:

“Cộng Đồng Chung thứ 19 Tridentinô (Trentô 1545-1564), giáo hội đã ra tay củng cố “quyền giáo huấn” là một “chân lý tuyệt đối”. Công Đồng đã đưa tín lý và giáo điều vào các canon hình luật, một lời nói xúc phạm vào điều cấm của một canon là thụ án hỏa thiêu sống dễ như chơi. Cha con tố cáo nhau, vợ chồng tố cáo nhau, anh em tố cáo nhau, bạn hữu tố cáo nhau, hàng xóm láng giềng tố cáo nhau, v.v… trước tòa án của giáo hội. Giáo Hoàng Paul IV (1555-1559 ) tuyên bố: “Nếu bố tôi là dị giáo đồ, tôi sẽ chụm củi thiêu sống ông ta luôn.” Ví dụ canon thứ nhất nói về tội bị thiếu sống, viết: "Nếu bất cứ ai nói rằng, con người có thể tự biện minh trước Thiên Chúa bằng việc làm của chính nó, bất kể việc làm qua giáo huấn nhân bản tự nhiên, hay giáo huấn của luật, nhưng không qua ân sủng của Thiên Chúa, (không) thông qua Đức Jesus Kitô, nó phải tuyệt thông (let him be anathema)...Hàng trăm "canon anathema chi li vụn vặt như thế", giáo điều được "huấn quyền tuyệt đối của Giáo Hội" đưa vào hình luật, giết hại cơ man nào là người trong 8 thế kỷ (năm 1232, Giáo Hòang Gregory IX (1227-1241) thiết lập tòa án xử bọn dị giáo, gọi là Inquisition). Một phương ngôn của khoa thần học Roma là: "Khi Giáo Hội Roma nói, mọi tiếng nói khác phải câm đi". Một Giáo Hội tự "tuyệt đối hóa" mình nắm cực quyền trên sinh mạng sống đồng loại như thế, người ta không thể nói đến dân chủ."[6]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét